Bokmålsordboka
høyættet, høgætta, høgættet, høyætta
adjektiv
entall | flertall | ||
---|---|---|---|
hankjønn / hunkjønn | intetkjønn | bestemt form | |
høgætta | høgætta | høgætta | høgætta |
høgættet | høgættet | høgættede | høgættede |
høgættete | høgættete | ||
høyætta | høyætta | høyætta | høyætta |
høyættet | høyættet | høyættede | høyættede |
høyættete | høyættete |
Betydning og bruk
av høy, fornem ætt (1